Một chuyến đi, nhiều ý nghĩa
Dù không phải là một sự kiện đặc biệt nhưng với nhiều người trong cuộc, sẽ là một trải nghiệm khó quên bởi chuyến đi này hội tụ cả ba thế hệ người dầu khí, nhiều cán bộ lão thành từng đi đầu một lĩnh vực, đứng đầu của ngành, của đơn vị... có người mấy chục năm mới gặp lại nhau.

Một ngày ăn cơm ba nước

Chuyến tham quan khảo sát thực địa Lào - Thái Lan vào tuần đầu tháng 11-2012 được Hội Dầu khí Việt Nam tổ chức ngay sau Hội nghị Ban Chấp hành lần thứ 5 tại Vinh. Hành trình định sẵn, nhưng số người tham gia lại “mở” đến ngày cuối cùng, phải “du di” con số đến hàng chục người. Mãi tối ngày mùng 6 Ban Tổ chức mới chốt được danh sách đoàn đi để thuê cho đủ xe.

Hơn một nửa trong số 101 người tham gia đoàn là những cán bộ lão thành, những người đã đóng góp tâm sức và trí tuệ cả một đời cho ngành Dầu khí và đến hôm nay vẫn luôn đau đáu nỗi niềm, vẫn mong muốn đóng góp nhiều hơn. Điều thú vị là trong đoàn có 20 người phụ nữ, những vị phu nhân từng sẻ chia gánh nặng, lo toan hậu phương để chồng yên tâm cống hiến cho sự nghiệp gian nan đi tìm lửa. Nhiều người trong số họ từng biết nhau, thân thiết từ những ngày khó nhọc xa xưa.

Căn phòng đơn sơ nơi Bác sống và làm việc ở Thái Lan

Những người còn lại đến từ các đơn vị trong Tập đoàn Dầu khí Việt Nam hoặc thành viên của Hội, hầu hết họ đều ở thế hệ thứ hai, thứ ba ngành Dầu khí, nhiều bạn còn rất trẻ, vào ngành Dầu khí mới chỉ vài năm.

Có lẽ không chỉ riêng Chủ tịch Hội Ngô Thường San mà rất nhiều người trong đoàn đều chung một mong muốn, hành trình này là hành trình chia sẻ, hiểu biết lẫn nhau và trở thành một chất keo gắn bó ba thế hệ, ngõ hầu củng cố vai trò của Hội, phát triển phong phú hơn hoạt động sau này, đóng góp thêm nhiều hơn cho ngành Dầu khí.

Lộ tuyến đầu tiên của đoàn dài gần 500km từ Nghệ An, qua Hà Tĩnh, Quảng Bình, từ Đông Trường Sơn sang Tây Trường Sơn đến tỉnh Khăm Muộn, Savannakhet, hết chiều ngang nước Lào, qua cầu Hữu Nghị II sang thành phố Mukdahan của Thái Lan.

Vội vàng bữa sáng ở Vinh, bữa trưa dưới nắng Lào gay gắt vùng biên, bữa tối được tổ chức ở Mukdahan, thành phố yên bình vùng Đông Bắc Thái Lan. Có một chi tiết rất thú vị trong buổi tối này, đó là đúng vào sinh nhật thứ 58 của ông Nguyễn Văn Đức, Viện trưởng Viện NIPI, cũng đủ cả bánh gato, hoa, quà tặng... và dàn đồng ca 100 người cùng cất lời hát bài “Happy birth day”, thật là hiếm có cuộc hạnh ngộ nào vui hơn thế.

Với bốn lần xuất nhập cảnh, một ngày ăn cơm 3 nước - hiếm có hành trình đường bộ nào có được trải nghiệm đặc biệt như vậy.

Trong 4 ngày, vượt hàng ngàn cây số, đoàn cán bộ Hội Dầu khí đã kịp đến những địa danh nổi tiếng như That Phanom, thánh địa Phật giáo của Thái Lan ở tỉnh Nakhon Phanom, tỉnh đông Việt kiều nhất hiện đang làm ăn, sinh sống; thăm That Luang, ngọn tháp cao hơn 45m, dát vàng rực rỡ, biểu tượng của Phật giáo Tiểu thừa Lào; vườn tượng Phật Xiengkuanevà dâng hương tại chùa Si Muang, ngôi chùa linh thiêng nhất thủ đô Viêng Chăn...

Về với tháng năm lịch sử

Ý nghĩa sâu sắc nhất của chuyến đi này là việc đoàn đã đến thăm hai khu di tích lịch sử, “địa chỉ đỏ” lưu niệm về Chủ tịch Hồ Chí Minh tại bản Mạy, huyện Mương, tỉnh Nakhon Phanom và làng Noỏng Ôn, xã Xiêng Phin, tỉnh Udon Thani ở Thái Lan.

Từ năm 1928 đến 1930, Bác Hồ kính yêu của chúng ta đã sống và mở các lớp huấn luyện cho cán bộ, tuyên truyền yêu nước trong cộng đồng Việt kiều ở 9 tỉnh của Thái Lan.

Bản Mạy (tiếng Thái là làng mới) ở vùng Đông Bắc Thái Lan, cách thủ đô Băng Cốc hơn 700km đường bộ. Bản Mạy vốn là bản do những người gốc Việt đến Thái Lan làm ăn, sinh sống lập nên vào đầu thế kỷ XX.

Cùng ôn lại những năm tháng hoạt động của Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Thái Lan

Bác ở bản Mạy trong thời gian hơn một năm (từ tháng 7/1928 đến tháng 11/1929) với bí danh Thầu Chín. Khi đến đây, ông Chín đã khuyên nhân dân dựng nhà hợp tác để mọi người có thể sinh hoạt tập thể. Khu nhà hợp tác được xây dựng khang trang, sạch sẽ, có sân bếp, vườn cây, ao cá… Từ đó, bản Mạy đã trở thành trạm liên lạc đón nhiều người Việt Nam sang Thái Lan, điểm tụ họp thường xuyên của những người Thái gốc Việt hướng về tổ quốc.

Ngôi nhà, mảnh vườn nay lưu giữ những kỷ niệm về một thời hoạt động cách mạng bí mật của Bác, những kỷ vật còn lưu giữ trong ngôi nhà là bàn ghế, vài bộ áo quần vải thường xếp trong chiếc tủ nhỏ do tự tay Bác đóng, tấm phản gỗ Người từng ngả lưng sau những giờ làm việc miệt mài, mấy cái xoong bằng đồng để bên cạnh chiếc kiềng ba chân... Trong vườn đến nay vẫn còn hai cây dừa cao vút và cây khế ngọt do chính tay Bác trồng. Ngay cạnh ngôi nhà nhỏ này, có Làng hữu nghị Việt - Thái và Nhà lưu niệm Chủ tịch Hồ Chí Minh do kiều bào ta dựng nên, gìn giữ những kỷ niệm về Bác.

Ngày nay, bản Mạy đã trở thành cầu nối của tình hữu nghị giữa hai nước Việt Nam và Thái Lan, cầu nối văn hóa giữa hai dân tộc.

Làng Noỏng Ôn yên bình với đồng lúa, dòng kênh và những lũy tre xanh giống như một làm quê ở Việt Nam. Khu di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh được xây dựng trên đúng nền nhà cũ của trại cưa, mảnh đất mà ngày trước Bác lập trại cưa để vận động, tuyên truyền cách mạng cho các thanh niên kiều bào yêu nước. Trong khu di tích có vườn rau, vườn hoa, nhà bếp, chuồng lợn, chuồng gà, kho thóc... tất cả đều được dựng lại theo cảnh quan ngôi nhà ngày xưa Bác đã từng sống và làm việc. Nổi bật nhất giữa khu di tích 6.400m2 là ngôi nhà chính với tường tranh, lợp mái rơm, trong nhà có những đồ dùng mà Bác đã sử dụng gồm giường ngủ, bàn ghế mộc mạc, đơn sơ. Tòa nhà đa năng trong khu tưởng niệm với toàn bộ nguồn kinh phí do người dân trong nước và Hội Kiều bào ở Thái Lan vận động quyên góp xây dựng, tạo nên một quần thể bình dị mà trang nghiêm, tôn kính.

Đoàn cán bộ Hội Dầu khí chụp ảnh lưu niệm tại Khu Di tích Bác Hồ ở Noỏng Ôn

Đến nay, Khu di tích tưởng niệm Hồ Chí Minh tại Udon Thani đã trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng, không những thu hút đông đảo kiều bào ở Thái Lan, Lào, người dân Việt Nam mà nhiều đoàn quốc tế đến tham quan cũng như tìm hiểu thêm về cuộc đời, sự nghiệp hoạt động cách mạng gian khổ nhưng đầy vinh quang của Bác, người lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam.

Những cháu con của Bác hôm nay đến nơi này, ai cũng thầm khắc ghi hình ảnh của Người, một chiến sĩ vô sản mẫu mực mà giản dị thanh cao, hết lòng vì dân vì nước. Thắp nén tâm hương lên bàn thờ Bác, cảm giác biết ơn người cha già dân tộc bồi hồi dâng lên trong mỗi con tim, dù trẻ hay già, cũng không khỏi thầm nghĩ về niềm tự hào và nghĩa vụ của một người dân nước Việt sao cho xứng đáng với trông đợi của Người.

Hành trình đáng nhớ

Tổng thư ký Hội Dầu khí Việt Nam TS Nguyễn Huy Quý, trên đầu mái tóc đã bạc như sương, vẫn đôn đáo xốc vác lo lắng mọi bề cho cả đoàn từ ngày đầu đến ngày cuối. Dường như văn hóa và tố chất năng động quyết liệt của người dầu khí chưa bao giờ phai nhạt theo tuổi tác nơi ông. Ông như kịp làm tất cả với sự hợp lý và độ chuẩn xác cao, bên một người đồng hành như ông, ai cũng cảm thấy thật yên tâm dù đi xa đến đâu.

Ông Phan Huy Quynh, một chuyên gia phân tích mẫu cổ sinh gắn bó với nghiệp dầu khí từ thập niên 60 của thế kỷ trước, sau khi nghỉ hưu từ Viện Dầu khí Việt Nam đến nay, đã 17 năm, vẫn thường xuyên cộng tác với Viện trong nghiên cứu khoa học. Do những hạnh ngộ cá biệt, ông có sức khỏe và điều kiện đi khắp thế giới, được tiếp cận với nhiều nguồn thông tin quý, mọi tư liệu về dầu khí đều được ông quan tâm lưu giữ với tâm niệm hết sức mình truyền kinh nghiệm cho thế hệ trẻ hôm nay.

16 năm chống chọi với sự hành hạ của căn bệnh dị ứng vô căn quái ác, rất ít khi có thể ra khỏi nhà, ông Trần Công Tào, nguyên Chủ tịch HĐQT Petrosetco tâm sự: “Mình chưa từng có thể đi đâu xa một chuyến với anh em, vì vậy đây là chuyến đi hạnh phúc nhất với mình”.

Qua chuyến đi mới thấy, mọi sự kiện và thăng trầm của ngành vẫn luôn được những vị lão thành quan tâm cập nhật tường tận, hơn thế, họ luôn day dứt với mỗi vấn đề nan giải, trăn trở với những đường đi nước bước, đồng thời tìm cách đóng góp qua những kênh riêng một cách thiết thực nhất.

Dầu khí là ngành kinh tế kỹ thuật đặc thù, ngoài kiến thức khoa học thì người Dầu khí luôn cần có kinh nghiệm và sự từng trải trong hành trang của mình. Bốn chữ “tìm kiếm - thăm dò” chính là điểm khởi đầu mà không có điểm kết thúc của cơ đồ này. Bởi vậy, người Dầu khí có truyền thống trân trọng thế hệ đi trước, con người có thể già đi, nhưng tài sản trí tuệ và kinh nghiệm quý báu ở lĩnh vực này luôn được tích lũy qua nhiều thế hệ, trở thành nền móng để dựng xây, phát triển cái mới.

Chuyến đi này dù không dài ngày, song đó là một hoạt động thật nhiều ý nghĩa đối với những người dầu khí. Những cuộc trao đổi tâm tư, những đêm chia sẻ giao lưu thú vị giữa ba thế hệ, những bài đồng ca cất lên say sưa như tiếp thêm niềm vui và sức sống cho tuổi già, lòng yêu nghề, niềm tin và nhiệt huyết cho lớp trẻ.

Ngọn lửa dầu khí theo dòng chảy thời gian đã và đang lan truyền tự nhiên mà cháy bỏng.

Tháng 11/2012

Ghi chép của Nguyễn Tiến Dũng

(Theo Petrotimes)