Trong nhiều thập kỷ qua, căn cứ chính của các tập đoàn dầu mỏ này đóng tại các nước đang phát triển như Vịnh Ba Tư, sa mạc Bắc Phi, vùng tam giác Niger và vùng biển Caspi. Nhưng những năm gần đây, họ đã có những thay đổi địa lý đáng kể. Phương Tây đang gia tăng tìm kiếm nguồn cung từ các nước giàu và các nước phát triển.
Thay đổi chủ yếu là ồ ạt chuyển sang khai thác các loại nguyên liệu phi truyền thống như khí đá phiến và cát dầu đã từng được xem là rất khó trích xuất và tốn kém. Hiện nay các loại nguyên liệu này đang được khai thác quy mô chưa từng có tại Úc và Canada.
Mỹ là quốc gia đi đầu trong cuộc cách mạng này. Công ty tư vấn năng lượng PFC tại Washington tính toán nguồn đá phiến sét sẽ bù đắp khoảng 1/3 tổng sản lượng dầu khí Mỹ vào năm 2020 và Mỹ sẽ là nhà sản xuất dầu khí hàng đầu thế giới, vượt qua Nga và Ảrập Saudi.
Với lượng dầu thô nhiều hơn được sản xuất tại Bắc Mỹ, Trung Đông sẽ ít có khả năng chính trị gây ra những cú sốc tăng giá dầu.
Và sự thay đổi này đang định hình lại các công ty dầu mỏ, vì họ phải tái phân bố nguồn lực vào những khu vực và những lĩnh vực nhiên liệu mới. Khai thác tại thế giới giàu có, với thuế suất dự đoán sẽ cao hơn và chính sách thân thiện với nhà đầu tư, sẽ loại bỏ được một số rủi ro về việc các công ty dầu mỏ khổng lồ đe doạ các nhà đầu tư, giúp họ ít nhiều tránh được tổn thương gây ra bởi chủ nghĩa dân tộc tài nguyên tại các quốc gia dầu mỏ như Nga và Venezuela.
Tuy nhiên, các nước OECD không bảo đảm cho nhà đầu tư dễ dàng hoạt động. Những nhà khai thác dầu mỏ ở biển Bắc hồi đầu năm nay đã bị sốc khi chính phủ Anh bất ngờ tăng thuế sản xuất dầu mỏ. Tại Pháp, gần đây chính quyền cấm sử dụng kỹ thuật tạo vết nứt bằng thuỷ lực trong khai thác dầu khí (hydraulic fracturing). Mỹ cũng đưa ra lệnh cấm khoan tại Vịnh Mexico sau vụ nổ dàn khoan Horizon.
(Theo Sài Gòn tiếp thị)