Người lính Điện Biên trên mặt trận dầu khí (Kỳ 2)
Có thể nói, chính phát súng đầu tiên khi ông Hoàng Lộc về Tổng cục, tiến hành một cuộc phê bình, góp ý kiến trong nội bộ mà đã giải quyết được vấn đề mất đoàn kết trước đó. Sau đó, Tổng cục vừa tiến hành cuộc vận động, vừa tiến hành Hội thảo “Xây dựng con người mới của ngành Dầu khí”.

Một đóng góp quan trọng khác của ông đối với Viện mà không thể không nhắc đến là khi Viện ở Hưng Yên, ông Hoàng Lộc thấy rằng Viện không thể đặt ở nơi xa trung tâm, sẽ rất vất vả trong quá trình hoạt động. Vì trong hoạt động chuyên môn, Viện có mối quan hệ hữu cơ với các ngành khoa học khác và các trường đại học, rất cần sự gắn bó thường xuyên với các cơ quan nghiên cứu ở nhiều lĩnh vực như hóa học, địa chất, vật lý, cổ sinh học, hải dương học…

Đồng thời, Viện còn phải giao lưu với các tổ chức khoa học và các nhà nghiên cứu trong nước và quốc tế. Nên việc cần kíp là phải đưa Viện về Hà Nội. “Ban lãnh đạo Viện chúng tôi bàn thảo, quyết tâm tìm biện pháp đưa Viện về Hà Nội. Điều đó không chỉ cần thiết cho đời sống của CBCNV mà chính là vì sự nghiệp lâu dài của một cơ quan nghiên cứu đầu ngành của nước nhà”, ông nhấn mạnh.

Ông Hoàng Lộc trở về thăm chiến trường xưa - Điện Biên Phủ (tháng 9/2009).

Nhưng phải mất 3 năm sau với bao nhiêu thủ tục từ lập luận kế hoạch xây dựng, phát triển đơn vị; tìm địa điểm xin cấp đất xây dựng cơ quan, thực hiện các thủ tục xây dựng cơ bản, thông qua các bộ, ngành, địa phương quản lý… Viện Dầu khí đã được xây dựng tại khu vực Yên Hòa, Hà Nội. Tuy mới là những dãy nhà cấp 4, nhưng những trang thiết bị hiện đại của Cộng hòa Pháp viện trợ cho 11 phòng thí nghiệm, đã phát huy tác dụng của Viện trong một môi trường thuận lợi hơn trước kia.

Quan trọng hơn hết là lúc này, các cán bộ khoa học của Viện đã ổn định về cơ sở làm việc, yên tâm hơn trong đời sống dù vẫn còn những khó khăn chồng chất nhưng ông khẳng định: “Tôi vẫn tin vào bản chất và bản lĩnh của người trí thức. Dù hoàn cảnh nào, họ vẫn có thể cống hiến trí thức của mình như một nhu cầu tự thân, chỉ cần họ được tôn trọng, được đối xử công bằng. Và Ban lãnh đạo chúng tôi đã cố gắng làm tốt điều đó”.

Thời gian này, Viện thường được Nhà nước giao chủ trì hoặc tham gia nhiều chương trình cấp Nhà nước về nghiên cứu cấu trúc địa tầng và đánh giá tiềm năng như chương trình 22.01. Sau này là các chương trình 22A, KT01, KT03, KHCN-09, KC.09… với rất nhiều đề tài về cấu trúc địa tầng, đánh giá tiềm năng các bể trầm tích, các phương pháp công nghệ, các nghiên cứu về môi trường và kinh tế trong các hoạt động dầu khí. Những đề tài nghiên cứu về dầu khí được thẩm định xem xét cẩn trọng để không bỏ sót một phát kiến nhỏ nào có lợi cho công cuộc tìm kiếm và khai thác nguồn nguyên liệu quý giá cho tổ quốc.

Xây dựng con người mới của ngành Dầu khí

Năm 1981, Viện Dầu khí tổ chức một cuộc hội thảo lớn về nghiên cứu khai thác dầu khí Việt Nam, đông đảo các nhà khoa học về dầu mỏ của các trường đại học và các viện nghiên cứu tham dự. Những tham luận được đưa ra bàn thảo. Những kết luận khoa học đã được dùng làm cơ sở để sau này ngành Dầu khí tham mưu cho Trung ương Đảng đề ra chiến lược dầu khí Việt Nam. Cũng năm đó, Hiệp định Liên Chính phủ về việc thành lập XNLD Vietsovpetro được ký kết. Đến ngày 31/12/1983, Vietsovpetro đã tiến hành mũi khoan thăm dò đầu tiên tại mỏ Bạch Hổ.

 Ngày 24/5/1984, Vietsovpetro đã phát hiện dòng dầu tại giếng BH-5, Bạch Hổ. Một tin gây chấn động cả nước. Và cũng năm đó, ông Hoàng Lộc được điều về Tổng cục Dầu khí Việt Nam với cương vị Bí thư Đảng ủy cơ quan Tổng cục. Như vậy là, sau bao năm gắn bó thân thiết với Viện Dầu khí, với anh em làm công tác nghiên cứu và cùng anh em, đồng chí trải qua những năm tháng gian khó của Viện ở buổi ban đầu cũng đến lúc phải chia tay.

Khi về Tổng cục với bản chất người lính thẳng thắn, cương trực, dám làm, dám chịu… ông đã không ngần ngại có những ý kiến chân thực, xác đáng để củng cố tình hình nội bộ trong Tổng cục lúc bấy giờ. Lúc này, Thủ tướng Phạm Văn Đồng phê phán là trong Tổng cục mất đoàn kết. Sau đó, ông Hoàng Lộc cùng ban lãnh đạo tiến hành một cuộc họp trong 4-5 ngày. Đấu tranh phê bình trong lãnh đạo khá gay gắt. Có người thì nói rằng: “Chúng ta không mất đoàn kết mà chỉ khác ý kiến”. Nhưng sau khi kiểm điểm đã phát biểu: “Chúng ta đối xử với nhau chưa phải với tư cách người cộng sản”.

Ngồi bên cạnh – bà Từ Thu Lý nói về chồng mình: “Tính ông ấy rất thẳng thắn, sẵn sàng góp ý nhiều vấn đề nhạy cảm nhất mà không sợ mâát lòng ai. Điều đó có lẽ xuất phát từ tâm huyết của người trong quân ngũ: Thẳng thắn, trung thực”.

Có thể nói, chính phát súng đầu tiên khi ông Hoàng Lộc về Tổng cục, tiến hành một cuộc phê bình, góp ý kiến trong nội bộ mà đã giải quyết được vấn đề mất đoàn kết trước đó. Sau đó, Tổng cục vừa tiến hành cuộc vận động, vừa tiến hành Hội thảo “Xây dựng con người mới của ngành Dầu khí”. Tại Hội thảo, ông Nguyễn Hòa (Tổng cục) đã phân công ông Hoàng Lộc phát biểu trung tâm và đại diện Ban Khoa giáo Trung ương nhận xét: “Hội thảo đạt chất lượng cao và đây cũng là hội thảo đầu tiên của một ngành kinh tế tập trung vào công tác tư tưởng và xây dựng con người mới”.

Sau này, khi ông Nguyễn Hòa chuyển công tác, Ban Tổ chức Trung ương có tham khảo ý kiến ông Hoàng Lộc về nhân sự lãnh đạo của Tổng cục. Là người bao năm gắn bó với ngành từ ngày đầu thành lập, hiểu rất rõ anh em và biết ai có năng lực thật sự, ông đã không ngần ngại đề nghị cấp trên đề bạt ông Trương Thiên đang là Tổng cục phó và ông Nguyễn Hiệp đang là Vụ trưởng Vụ Khoa học Kỹ thuật lên các vị trí lãnh đạo chủ chốt của Tổng cục. Mà như ông đánh giá: “Hai anh đều là những cán bộ có năng lực và tâm huyết với ngành Dầu khí. Sau đó cấp trên quyết định bổ nhiệm anh Trương Thiên làm Tổng cục trưởng và anh Nguyễn Hiệp làm Tổng cục phó”.

 Hai con người được ông phát hiện thực sự đã làm thay đổi diện mạo của ngành Dầu khí lúc bấy giờ. Lúc này, ngành Dầu khí đang đặt ra một trọng trách nặng nề là xây dựng chiến lược phát triển. Đây là vấn đề bức xúc nhưng vẫn còn nhiều quan điểm khác nhau, kể cả các vị lãnh đạo cấp cao. Ông Hoàng Lộc cho biết: “Đảng ủy cơ quan đã đề nghị với các anh tập trung hết sức giải quyết vấn đề này. Hai anh đã chuẩn bị rất tốt phương án trình lên trên làm cơ sở để Bộ Chính trị ra Nghị quyết 15 về công tác dầu khí”. Chính Nghị quyết 15 của Bộ Chính trị là kim chỉ nam cho sự phát triển của ngành.

Là Bí thư Đảng ủy với bao nhiêu năm công tác trong ngành, ông Hoàng Lộc hiểu rất rõ vai trò và vị trí cũng như tầm quan trọng của việc tổ chức cán bộ. Nếu giao đúng người, đúng việc sẽ phát huy hiệu quả rất cao, còn ngược lại thì lãng phí. Và có nhiều trường hợp, nếu dùng người không khéo thì dễ xảy ra nhiều hậu quả đáng tiếc.

Cả cuộc đời ông đã sống hết mình cho sự nghiệp của người lính dầu khí, đó là cách khiêm tốn ông nói về mình. Mặc dù, ông đã trải qua những vị trí quan trọng khác nhau trong ngành nhưng điều mà đồng nghiệp cũng như hậu sinh nhớ nhất về ông là một con người biết tạo ra những điều kiện tốt nhất để người trí thức có thể phát huy tối đa tài năng, góp phần phụng sự ngành Dầu khí, phụng sự quốc gia dân tộc.

(Theo Petrotimes)